Sáng nay thức dậy
đi quanh thành phố
Tay đút túi quần
miệng huýt sáo lang thang
chợt nhớ em!
Chao ơi!
sao nhớ chi mà nhớ lạ
một thoáng buồn về
nghe rất không tên
trời tàn Thu
phố sương mù giăng giăng
dăm chiếc lá vàng còn luyến tiếc
vẫn đong đưa trên cành
chưa đành lòng từ biệt
treo cành khô
níu lại phút từ ly
nghe lành lạnh lùa về cơn gió bấc
đông đã về gõ cửa
lạnh lòng thêm
giá bây giờ ta được ở bên em
có lẽ lòng sẽ bừng vui ấm lại
em ở đâu?
nhớ em buồn tê tái
khói thuốc vẽ vòng
nhớ thương thêm
ta vào quán gọi càfe’ thật đắng
để nghe lòng đắng ngắt,
say mềm
tương tư em,,,!
nên lòng nghe rưng rức
buồn nhiều hơn vui
nhưng thú vị hương đời
tháng ngày trôi mau em ơi!.. có biết?
cõi nhân gian…!
ngày tháng thật cô đơn
Như Phong